*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong nháy mắt đối mặt với Diệp Huyền Tần.
Ông ta cảm thấy giống như bị nhìn chằm chằm bởi một vị Sát Thần đã giết hàng ngàn vạn người.
Ánh mắt của đối phương khiến trong lòng ông ta dâng lên một cảm giác sợ hãi.
Chuyện gì thế này?
Vừa rồi không phải là tên này đang cận kề cái chết rồi sao?
Vì sao chỉ trong nháy mắt đã sống lại, ánh mắt lại trở nên đáng sợ như vậy?
Diệp Huyền Tần: “Tiếp tục!” Hắc Xà điên cuồng nuốt nước bọt, cố tỏ ra bình tĩnh: “Thằng khốn, xương của mày cũng cứng đấy.”
“Lần này tao sẽ đánh gãy hết xương của mày!”
Giết!
Hắc Xà cầm dao rựa trong tay lao về phía Diệp Huyền Tần.
Sau khi đợi đến gần Diệp Huyền Tần trong phạm vi một mét.
Diệp Huyền Tần đột nhiên hét lên một tiếng: “Quỳ xuống”
Diệp Huyền Tần không dùng quá nhiều khí lực nhưng khẩu khí của anh hình thành nên một trận gió,
Xé quần áo của Hắc Xà thành nhiều mảnh.
Cùng lúc đó, Diệp Huyền Tần phóng đến, phóng ra một luồng uy lực, giống như một ngọn núi lớn đè lên người Hắc Xà.
Hắc Xà vốn không chịu nổi uy lực này, thở phù phù một tiếng rồi quỳ rạp xuống đất.
Dư âm của uy lực ấy khiến những người khác cũng không khỏi kinh sợ.
Tất cả mọi người có mặt ở đó cũng không nén được mà quỳ xuống.
Trong đó có tiều đội của Hắc Xà.
Một câu nói mà có hàng ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089066/chuong-1267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.