Diệp Huyền Tần vỗ vỗ vai Tham Lang: "Đi đi, diệt sạch toàn đội quân bọn chúng để cảnh cáo người khác." "Một tiểu đội Hắc Xà, cậu có thể đi giải quyết đi."
Tham Lang lập tức đứng dậy, kính cần chào kiểu quân đội: "Xin Thần Soái yên tâm, Tham Lạng bảo đảm toàn bộ kẻ địch sẽ bị tiêu diệt"
Tham Lang vội vàng rời đi.
Không bao lâu, âm thanh đánh nhau bên ngoài cửa càng kịch liệt.
Diệp Huyền Tần nhắm mắt nghỉ ngơi, cố gắng dẫn linh khí vào cơ thể một lần nữa, thẩm đều chỗ căn cơ còn sót lại sau cùng...
Chính xác mà nói, là căn cơ tàn khứ.
Nhưng, kết quả một lần nữa khiến anh thất vọng.
Căn cơ của anh đã quá yếu, không chịu nổi lĩnh lực của linh khí.
Haiz!
Diệp Huyền Tấn thở dài, đứng dậy đi đến cửa hang.
Xem ra, việc chữa trị căn cơ là không còn hi vọng,
Đã vậy, chỉ bằng bạo phát căn cơ tàn khư cuối cùng, chém giết kẻ địch, phát huy vinh quang và nhiệt huyết sau cùng.
Đời này, có thể chết nơi chiến trận vì Đại Hạ, là vinh hạnh.
Diệp Huyền Tần đi đến cửa hang động, ngồi xuống.
Giao tranh bên ngoài sơn động, kịch liệt khác Bên này hỏa lực của Tham Lang dồi dào, dường thường. như đang dồn ép kẻ địch mà đánh.
Nhưng không bao lâu, người của Tham Lang bỗng nhiên ngừng bắn.
Có chuyện gì vậy? Diệp Huyền Tần hỏi Tham
Lang.
Tham Lang thở sâu: "Đáng chết." "Tiểu đội Hắc Xà lại bắt người già trẻ nhỏ của Đại Hạ làm tấm chăn, ngắn ở phía trước. H “Nếu nổ súng, tổn hại đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089063/chuong-1264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.