Hai người không để ý đến bà ta.
Nhưng ai biết bà ta càng làm về nghiêm trọng thêm: "Con rể cả, nhung hươu con đem đến đâu, lấy một chút ra cho mẹ, để ăn vặt." "Con rể thứ, nhân sâm núi con đem đâu? Phá nước uống cho mẹ." "Vâng ạ." Ba gã con rể của bà ta lại một lần nữa trở nên vội vàng.
Diệp Huyền Tần nhìn những thứ được gọi là nhung hươu, nhân sâm núi kia liền phì cười.
Hai thứ đồ này thật sự là giả đến mức không thể giả hơn nữa,
Vậy mà cũng có thể lừa gạt bà cụ không có hiểu biết này.
Bà cụ lập tức lộ vẻ không vui: "Chàng trai trẻ, cậu cưới cái gì. Diệp Huyền Tán: "Không có gì" “khuyên bà một câu, thứ này tốt nhất không nên
Bà cụ càng không vui: "Tại sao?" än."
Diệp Huyền Tấn: "Bởi vì những thứ nhung hươu vảy cá này, là các chất hóa học tạo thành, ăn càng nhiều càng không tốt cho sức khỏe"
Bà cụ liền tức điên lên. "Im miệng, tôi thấy cậu rõ ràng là không mua nổi, mới vụ hại đồ của tôi là hàng giả." "Những tên không ăn được nho liền chế chua như này tôi thấy nhiều rồi."
Ba gã con rể của bà ta, cũng nhao nhao tấn công Diệp Huyền Tần.
Nói anh đều chưa từng thấy qua vây cả những hươu, cho nên nhìn cái gì cũng đều cho là giả.
Diệp Huyền Tần và Từ Lam Khiết liếc nhìn nhau, phi cười.
Trên đời này vẫn còn có thứ mà Thần Soại của tôi chưa thấy sao?
Lúc này, viện trường dẫn theo một vài nhân viên bước đến Viện trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089055/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.