“Nếu không, giết chết không tha!"
Người đàn ông gầy vội vàng lắc đầu: "Tôi thật sự không biết. "
Tham Lang không chút do dự lấy cây thương ra, để ở trên đầu người đàn ông gầy.
Tôi nói, tôi nói...
Cây thương lạnh lẽo hoàn toàn phá vỡ chút phòng bị cuối cùng trong tâm lý của người đàn ông. “Sư phụ tới bến tàu phương đông chuẩn bị ở đó để xuất nhập cảnh trái phép."
Diệp Huyền Tần đứng dậy: “Tham Lang, xử lý sàn đấu ngầm này đi." “Tôi đến bến tàu phương đông tìm Thái Bá."
Tham Lang đáp: "RÕ a!"
Diệp Huyền Tần lái xe, chạy thẳng tới bến tàu phương
Đông. Giết anh em của tôi, dù ở xa mấy cũng sẽ bị trừng phạt
Bến tàu Phương Đông thuộc Đại Hạ, cũng là bến tàu lâu đời nhất của Đại Hạ.
Bởi vì đã có từ lâu nên sức kéo của nó giảm dần, dân dẫn không dùng được nữa.
Cuối cùng trở thành nơi bị bỏ hoang.
Có điều, nơi này lại trở thành thiên đường của những kẻ nhập cư trái phép. Diệp Huyền Tân vừa lái xe vừa truy tìm dấu vết mạnh mối của quyền vương Thái Bá lưu lại.
Cuối cùng anh đi theo vết bánh xe, đi tới bên bờ biển. Một chiếc du thuyền vừa mới rời khỏi bờ, phóng nhanh trên mặt biển.
Người trên thuyền nhìn vô cùng giống Thái Bá. Trên bờ biển còn có mấy con thuyền rách nát, chắc hẳn là thuyền của người đánh cá.
Diệp Huyền Tân nhảy lên con thuyền rách nát đuổi theo du thuyền của Thái Bá.
Tốc độ hai con thuyền không khác nhau là bao, trước sau vẫn luôn duy trì khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089032/chuong-1233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.