*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói lời cảm ơn xong, Quân Quân nhai ngấu nghiến.
Từ Lam Khiết nhìn Quân Quân trìu mến: “Nhóc con càng lớn càng ăn khỏe nhỉ.”
Dĩ nhiên Từ Lam Khiết cho rằng Quân Quân đã ăn sáng ở nhà.
Nhưng, Diệp Huyền Tần thì chau mày.
Anh cố tình bế Quân Quân đặt ra phía sau, hỏi nhỏ: “Quân Quân, có phải buổi sáng con chưa ăn không?”
Quân Quân gật đầu: "Vâng. Thím nói phải rửa xong hết bát mới cho con ăn.”
Diệp Huyền Tần xót xa: “Quân Quân, nói cho bố nghe con thích ăn gì nào, lát nữa bố đưa con đi ăn."
Quân Quân rụt rè đáp: "Bố ơi, con thấy trên ti vi nói là KFC ngon lắm... Bố có thể đưa Quân Quân đi ăn một bữa KFC không?”
Được!
Diệp Huyền Tần lập tức nhận lời: “Lát nữa bố sẽ đưa Quân Quân đi ăn.”
Xem ra, chất lượng cuộc sống của Lam Khiết thực sự không ra gì.
Ngay đến một bữa KFC cũng trở nên xa xỉ.
Ba năm qua, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với Lam Khiết?
Từ Lam Khiết đi đến một khu chợ nông sản gần đó.
Khu chợ nông sản nằm trong ngôi làng giữa lòng thành phố, bẩn thỉu, hỗn loạn, tiếng cãi vã ồn ào không ngớt.
Vừa bước vào, Diệp Huyền Tần đã để ý thấy có một đám người túm tụm lại đang hóng chuyện.
Thi thoảng lại có tiếng đổ vỡ và gào thét vọng ra giữa đám đông.
Hình như là là giọng nói của Lý Khả Diệu và Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1089003/chuong-1204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.