Cô vốn sinh ra ở nơi này sao?
Nếu như năm đó không xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì chắc hẳn bây giờ cô chính là một cô công chúa được mọi người yêu thương.
Thế nhưng nếu nói như thế thì có thể cô cũng sẽ không gặp được Diệp Huyền Tần.
Chiến thần Côn Luân cưng chiều đưa tay rờ nhẹ mái tóc dài của Từ Lam Khiết Từ Lam Khiết theo bản năng tránh né. Trong lòng chiến thần Côn Luân cảm thấy giống như có hàng vạn con dao đang đâm mạnh vào vậy. Con gái ruột lại cảnh giác bố ruột của mình như cảnh giác kẻ thù. Cảm giác này không thể nào dùng một từ để diễn tả được.
Ông ta cố gắng nặn ra nụ cười, nói: “Lam Khiết, con mau đi nghỉ ngơi sớm đi.”
“Đừng bỏ lỡ lễ hiến tế vào ngày mai đấy!”
Được rồi!
Chiến thần Côn Luân đứng dậy rời khỏi đó còn Từ Lam Khiết thì nhanh chóng quay về phòng.
Ở trong một căn phòng hoàn toàn xa lạ như thế, Từ Lam Khiết lăn qua lộn lại mãi mà không thể ngủ được. Trong đầu cô đều là bóng dáng của Diệp Huyền Tần.
Ôi, nếu Diệp Huyền Tần đang ở bên cạnh cô thì tốt biết bao.
Thế nhưng may là trong bụng cô có một sinh linh bé nhỏ vẫn luôn ở bên cạnh cô.
Mẹ ruột của cô đã sinh ra cô ở chính nơi này, cô lại ở đây sinh con ruột của mình, điều này cũng có thể được xem là vòng tuần hoàn của số mệnh có đúng không?
Khi cô vừa mới thiếp đi được một lúc thì bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng gõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088977/chuong-1178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.