Nhưng vào lúc này, dưới lầu bỗng nhiên truyền đến tiếng đánh nhau, còn kèm theo tiếng hét của Trình Vũ.
"Mấy người làm gì vậy, mau dừng tay lại cho tôi!" Có biến Sắc mặt của Diệp Huyền Tần và Từ Lam khiết khế biến, vội vàng chạy xuống lâu.
Dưới lầu một, là khu vực làm việc của nghiệp vụ kiến trúc tập đoàn Diệp Linh.
Người phụ trách nghiệp vụ kiến trúc chính là Trình Vũ.Tám người đàn ông cao to, tóc vàng, bây giờ đang tùy tiện đập phá.
Khu vực làm việc bị đập phá thành một mớ hỗn đồn.
Mấy người nhân viên đều bị thương, Đầu của Trình Vũ cũng bị thương, máu nhuộm đỏ mái tóc.
Nhưng cho dù như thế, cô ấy cũng không quan tâm đến vết thương, cố gắng hết sức ngăn cảm mấy tên đàn ông to cao đang đập phá.
Sắc mặt của Từ Lam Khiết lập tức trắng bạch, vội vàng chạy đến, kéo Trình Vũ đến khu vực an toàn.
"Ngư Nhi, em sao rồi?" Trình Vũ gấp đến độ òa khóc: "Chị, anh rể, mau ngăn bọn họ lại đi."
"Nhóm người này thực sự là quá mức khinh người rồi!" Diệp Huyền Tần giận dữ mắng mỏ: "Dừng tay, dừng tay hết cho ông!" Nhưng mà, tám người đàn ông cao to liếc nhìn Diệp Huyền Tần một cái, không thèm để ý đến anh, tiếp tục đập phá.
“Mẹ nó!”
Diệp Huyền Tần không kiềm chế được cơn giận, một cước đá bay một loạt ghế dưới chân.
Ghế giống như đạn pháo hiệu, bay thẳng đến tám người đàn ông cao lớn.
Ầm ầm ầm! Sau một tiếng loạt tiếng vang trầm thấp, những chiếc ghế hóa thành bột mịn.
Tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088964/chuong-1165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.