Cậu ta nhìn thấy cái gì! Thiên Hành Kiện thật sự ngồi trên xe lăn.
Câu ta sao rồi! Thiên Hành Kiện nói: "Về việc mà bố đã nói, con sẽ cần cù chăm chỉ quyết tâm nghiên cứu thần công Côn Luân, một phút cũng chẳng dám thư giãn.
Cuối cùng, thì trời cũng không phụ lòng người, con đã đạt được tầng thứ bảy của thần công Côn Luân.
“Cái gì?”
Chiến Thần Côn Luân vui mừng khôn xiết.
Khi ông ấy bằng tuổi của Thiên Hành Kiện thì chỉ mới bước vào tầng thứ năm mà thôi.Nhưng mà Thiên Hành Kiện đã đạt được đến tầng thứ bảy Sau này nhất định sẽ tạo nên thành tựu trong tương lai.
Thậm chí còn có khả năng vượt qua Thần Soài Nhà họ Thiên đã có người kế nghiệp rồi.
Chiến Thần Côn Luân cười nói.
"Haha không hổ là nòi giống của ta, không làm cho ta mất mặt" "Dũng sĩ, có phải con đã bị tầng thứ bảy phản phê nên khiến cho cơ bắp hai chân tạm thời bị tổn thương không. Truyện Sủng
Đừng lo, không đến một tháng nữa thì con đã có thể đứng lên”
Thiên Hành Kiện lắc đầu thở dài: "Bố à khi con bước vào tầng thứ bảy thì con đã trấn áp thành công được phân phê “Sao?”
Vẻ mặt của Chiến Thần Côn Luândần dần trở nên nghiêm túc.
"Vậy sao con vẫn ngồi trên xe lăn?" Thiên Hành Kiện thở dài: “Ôi, thật sự là con đã bị người ta bẻ gãy hai tay hai chân, tu vi trên người đã mất hết.
Xin lỗi bố, là do con bất tài.”
“Cái gì?”
Chiến Thần Còn Luân vô cùng tức giận, vẻ mặt trở nên méo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088959/chuong-1160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.