Diệp Huyền Tần lạnh lùng nói: “Nếu như cậu là con trai của Chiến Thần Côn Luân, vậy tôi sẽ cho ông ta chút mặt mũi, tha cho cậu một mạng.
“Nhưng mà, tội chết có thể miễn, tôi sống khó tha.
Lúc nãy cậu đánh vào bụng của vợ tôi, vậy thì tôi sẽ ăn miếng trả miếng”
“Dừng tay!”
Thiên Hành Kiện vội vàng kêu ngừng, nói: “Có lẽ lúc nãy anh chưa nghe rõ tôi nói gì.”
“Tôi không chỉ là con trai của Chiến Thần Côn Luân, mà còn là đệ tử của thần soái”
“Tôi biết anh là học trò của thần soái Nhưng, thần soái cũng không có người học trò nào quá thân thiết đâu “Hơn nữa, tôi còn có Chiến Thần Côn Luân làm chỗ dựa.
Anh dám đánh tôi, chỉ có con đường chết.”
“Tôi cũng không có đệ tử như cậu.”
Diệp Huyền Tần thuận miệng mắng một câu, đá vào bụng của cậu ta.
Âm! Thiên Hành Kiện bị Diệp Huyền Tần đá bay ra ngoài, đập vỡ nát cửa sổ thủy tinh.
Sau khi rơi xuống đất, nửa thân dưới của Thiên Hành Kiện không kiềm chế được chảy ra loại chất lỏng màu vàng, ướt sũng cả quần.
Bụng cũng truyền đến cảm giác vô cùng đau nhức.Bàng quang của cậu ta đã bị một cú đá của Diệp Huyền Tần đã vỡ.
Hai bảo vệ nghe tiếng chạy đến.
Cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ phải tặc lưỡi.
Ông chủ đánh nhau lợi hại như vậy, còn kêu bọn họ bảo vệ làm gì chứ.
Diệp Huyền Tần: “Ném cậu ta đi cho tôi.
Sau này đưa cậu ta vào sổ đen, không cho phép đi vào công ty.”
“Vâng!”
Hai bảo vệ bận rộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088949/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.