Là Thần Soái ẩn núp đi vào căn cứ Huyết Vương điện? Khả năng này rất là lớn.
Diệp Huyền Tần liên tục thở dài.
"Kính Thương, là cơ quan cao nhất ở Đại Hạ.
Chỉ huy thứ hai lại nhờ vả vào kẻ thù, là Đại Hạ đã dùng người không thích đáng" Chung Đạt Mộc không còn hy vọng.
Hiện tại, lựa chọn tốt nhất của ông ta chính là cái chết.
Nếu không rơi vào trong tay Thần Soái thìanh ta sẽ sống không bằng chết.
Bỗng nhiên anh ta chạy đến vách tường bên cạnh.
Diệp Huyền Tần quát lớn: "Chẳng lẽ anh không suy nghĩ qua hai đứa con song sinh trong tã lót kia sao?" Đột nhiên Chung Đạt Mộc dừng bước chân lại.
Anh ta biết, Thần Soái đang dùng hai đứa con song sinh để uy hiếp mình.
Anh ta thở dài một tiếng, rồi quỳ xuống Diệp Huyền Tần.
"Long Soái, lỗi của tôi, tất cả đều là lỗi của tôi."
"Xin ngài thương xót, trừng phạt một mình tôi là được, không nên làm khó người nhà củatôi "Tôi bằng lòng lấy cái chết để xin lỗi."
Diệp Huyền Tần: "Nhưng anh đã phạm lỗi, thì đó chính là tội lỗi của chín họ!" "Muốn tôi tha người nhà của anh, có thể, anh phải đen hết tất cả việc bí mật liên quan đến Huyết Vương điện nói cho tôi biết Chung Đạt Mộc do dự, cuối cùng vẫn là cắn răng đồng ý: "Được, tôi sẽ phối hợp với anh."
Diệp Huyền Tần: "Tôi hỏi anh, rốt cuộc huyết vương điện đã cho anh chỗ tốt gì, để anh phải nhờ vả vào bọn hắn, thậm chí không tiếc ám sát tôi."
Chung Đạt Mộc nói: "Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088941/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.