*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thám tử gật đầu: "Không sai!" "Con ngu này."
Trong cơn giận dữ, chiến thần Côn Luân lại nhấc chân đạp bay thêm một người giúp việc nữa.
"Con mẹ nó, nó ra tay lúc nào mà không được, tại sao cứ phải ra tay vào lúc này.
Biết bao công lao suốt nửa năm nay của ông đây, đều bị hủy hoại trong tay con đàn bà ngu dốt này rồi."
Thám tử thận trọng nói: "Chiến thần, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?" chiến thần Côn Luân cắn răng nghiến lợi nói: "Hừ, cái bọn tốn cơm tốn gạo ấy đã bị thần soái tóm được.
Giữ cái đám ấy lại cũng vô ích, thậm chí còn có thể khai tôi ra nữa.
Giết đi.
Quên đi, để tôi tự làm.
Chắc chắn bọn chúng đã bị thần soái nhốt trong địa lao tuyệt mật.
Trong thiên hạ ngày trừ tôi ra, có lẽ không ai có thể xông vào đó được."
Thám tử: "Vâng."
Đêm nay ông ta sẽ không ra tay vội.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chắc chắn đêm nay thần soái sẽ đích thân trông coi những tù binh kia, thế nên xác suất ông ta ám sát thành công đảm tù binh đó không cao.
Chậm nhất là đến tối mai ông ta sẽ ra tay.
Bởi ông ta tin chắc rằng, đến lúc ấy những tù binh kia vẫn có thể giữ được mồm miệng mà không khai mình ra.
Nhưng trên thực tế, ông ta đã đánh giá quá thấp thủ đoạn của Kính Lang rôi.
Chỉ trong vòng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088925/chuong-1126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.