*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bà cụ Thượng Quan giễu cợt: "Dòng họ Thượng Quan của tôi, cũng không phải đảm tôm thối cá thối mà các người có thể lay động”
"Diệp Huyền Tần nhiều lần vũ nhục dòng họ Thượng Quan của tôi, tất nhiên phải chết!”
"Về phần cô là đồng phạm, tội chết có thể miễn nhưng tôi sống khó tha."
"Rạch mặt cô ta cho tôi, để khỏi dây dưa với đàn ông" Được! Người đàn ông vạm vỡ hô to một tiếng, một tay nắm lấy cổ Từ Lam Khiết còn tay kia cầm con dao găm, chuẩn bị chém vào má Từ Lam Khiết.
Từ Lam Khiết phẫn nộ giãy dụa.
Tuy nhiên, cô ấy là một người phụ yếu ớt, làm sao có thể đọ sức mạnh với một người đàn ông to lớn.
Nhìn thấy con dao găm muốn rạch vào má Từ Lam Khiết, người đàn ông lực lưỡng đột nhiên run rẩy và đứng sững tại chỗ.
Không còn có một cử động nào nữa.
Bà cụ Thượng Quan giận dữ quát: "Còn đứng sững đó làm gì, mau động thủ!”
Con dao găm trong tay gã rơi xuống đất phát ra tiếng vang thanh thủy.
Sau đó, người đàn ông lực lưỡng kia ngã xuống đất, không còn hơi thở.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Người nhà họ Thượng Quan nhảy dựng lên vì kinh ngạc.
Sau đó, họ mới kinh hoàng phát hiện ra.
Sau lưng gã đàn ông kia, không biết từ khi nào dã cắm một con dao găm.
Máu tươi bắn tung tóe cao hai ba mét.
Một tiếng bước chân nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088916/chuong-1117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.