Từ Lam Khiết cảm thấy hơi sững sờ "Sao? Các người tới đón tôi sao?"
Những người cầm kiệu gật đầu: "Không sai, chúng tôi chính là đột ngũ đón dâu của nhà họ Diệp, được cử tới đây để đón cô Lam Khiết về nhà."
Từ Lam Khiết cảm thấy bối rối: "Không, không đúng."
"Cách ngày ghi trong thư hẹn còn gần nửa tháng, sao bây giờ lại đến đón dâu rồi?"
Người cầm kiệu nở nụ cười thần bí: "Cô Từ, thật ra thì đây là một sự ngạc nhiên mà chú rể và nhà họ Diệp muốn dành cho cô."
"Ngoài ra tôi còn nghe nói chú rể đã chuẩn bị cho cô một sự bất ngờ đặc biệt hơn,đang chờ cô tới hôn lễ để đưa cho cô đấy." "Đây là bí mật, người nhà họ Diệp không thể nói cho cô biết trước!"
Từ Lam Khiết tò mò nói: "Cái gì mà bất ngờ vui mừng chứ?"
Người đàn ông cầm kiệu lắ đầu: "Chuyện này chúng tôi cũng không biết. Mời cô dâu nhanh chóng lên kiệu."
Vẻ mặt Từ Lam Khiết trở nên mờ mịt: "Chuyện này... Chuyện này cũng hơi qua loa rồi đấy, tôi vẫn chưa chuẩn bị gì cả." "Bây giờ áo cưới vẫn còn đang được thiết
Người đàn ông cầm kiệu nói: "Cô Từ không cần bận tâm đến những chi tiết nhỏ như thế, nhà họ Diệp đều đã chuẩn bị cho cô cả rồi." 'Ngoài ra khách của cô và nhà họ Diệp đều đang chờ ở lễ đường." "Cô Từ, cô đừng lãnh phí thời gian thêm nữa."
Từ Lam Khiết càng cảm thấy mờ mịt: "Ôi, khách khứa đều đã tới cả rồi sao?" "Xem ra bây giờ không muốn cưới cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088906/chuong-1107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.