**********
Ôi, xem ra cách duy nhất để giữ được mạng cho hai người chính là phải đồng ý với yêu cầu hống hách của Trương Kỳ Phi.
Dẫn đầu đoàn người là một tên đầu trọc.
Hắn đi đến trước mặt Trương Kỳ Phi nói: “Ủ uôi, anh Phi, đứa nào đánh anh thảm thế" “Hôm nay các anh em sẽ báo thù cho anh."
Trương Kỳ Phi cười lạnh nhìn Diệp Huyền Tần: “Hai con chó khốn kiếp, giờ tao cho chúng mày một cơ hội sống đấy. “Quỳ xuống van xin rồi đánh gẫy chân mình đi, ông đây sẽ tha chết cho chúng mày, thế nào hả?”
Độc Lang: “Chẳng thế nào cả. “Rượu mời không uống lại muốn uống
X rượu phạt." Trương Kỳ Phi nghiến răng: “Ông phải đánh chết hai con chó chúng mày.”
Không đợi hắn mắng xong, Diệp Huyền Tần không do dự cho hẳn một bạt tai.
Mẹ nó!
Trương Kỳ Phi nổi trận lôi đình: “Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ “Đầu trọc, đánh chết hai con chó này... Diệp Huyền Tần lại đạp vào đầu gối hắn.
Hai chữ “Cho tao” còn chưa kịp nói ra đã phải nuốt ngược trở vào.
Thần Soái há có thể để hạng người mạt hạng này nhục mạ?
Răng rắc!
Đầu gối của Trương Kỳ Phi bị đạp gẫy làm hắn không tự chủ được quỳ rạp xuống đất.
Tiếng kêu thảm thiết văng vẳng trong đầu quần chúng.
Quần chúng nhìn mà ngu người.
Người ta kêu hơn ba chục đàn em bao vây khử bọn họ, vậy mà bọn họ còn dám kiêu ngạo, lại còn đánh người ta, đúng là đang đi tìm chết.
Đầu trọc tức điên: “Các anh em, xông lên” “Đánh chết hai con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088896/chuong-1097.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.