Cơn thịnh nộ của gia tộc Thượng Quan
Nếu đưa bọn họ tới Kính Lang thì không chừng có thể khôi phục lí trí cho cả hai người, sau đó có thể tiếp tục phát huy năng lực cùng với nhiệt huyết bảo vệ hòa bình cho Đại Hạ.
Nếu thật sự không thể khôi phục được nữa thì chỉ có thể sắp xếp cho bọn họ vào “Viện dưỡng lão” sống nốt quãng đường còn lại.
Diệp Huyền Tần nói: “Mau đi theo tôi thì tôi sẽ không giết hai người nữa."
Huyền Minh nhị lão vẫn quỳ rạp xuống đất như cũ, không hề nhúc nhích.
Thượng Quan Điểu Đoàn giúp đỡ Diệp Vân Phi đang yếu ớt vô cùng đi tới.
Thượng Quan Điểu Đoàn lấy khăn tay ra, nhẹ nhàng lau mồ hôi và những vết bẩn trên trán của Diệp Huyền Trân. "Huyền Tần, con đã phải chịu khổ trong suốt những năm qua rồi.” “Thật ra những năm gần đây, bố mẹ vẫn luôn không quan tâm đến con, thậm chí con đưa con vào nhà giam là vì muốn tốt cho con..." Diệp Huyền Tần nói: “Mẹ cứ yên tâm, sự thật về chuyện năm đó con đã điều tra rõ ràng rồi ạ.” “Nếu không nhờ có hai người thì con chỉ sợ mình đã không thể sống được tới tận bây giờ.” “Con không trách hai người đầu
Hai chữ “bố mẹ” cứ như mắc kẹt trong cổ họng của Diệp Huyền Tần khiến anh làm thế nào cũng không nói ra được.
Dù sao đối với anh thì hai chữ này thật sự rất thiêng liêng.
Nhất thời, anh vẫn chưa thể chấp nhận thân phận này được.
Điều này lại càng khiến trong lòng của
Thượng Quan Điểu Đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088851/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.