Cuộc chiến sinh tử
Trong lòng anh có một cảm giác kỳ lạ. Cảm động? Thân thiết?
Đây có lẽ là thứ “tình cảm gia đình” trận quý nhất trong cuộc sống.
Anh vỗ vỗ cánh cửa sắt: “Nếu bố có bệnh thì cứ dưỡng bệnh thật tốt đã, đừng để bản thân phải chịu kích động. “Còn bọn họ thì cứ giao cho con là được." Diệp Vân Phi hơi ngạc nhiên, Đến lúc này mà nó còn bình tĩnh như vậy,
Đúng là con của Diệp Vân Phi ông có khác.
Huyền Minh nhị lão xông về phía Diệp
Huyền Tần,
Nước miếng văng tung tóe. "Lam Khiết, em mau lui ra phía sau đi.” Diệp Huyền Tẫn lập tức ra lệnh.
Lúc này, Lam Khiết đã sớm bị dọa đến mức choáng váng.
Trước mặt hai người bọn họ, rốt cuộc là thứ gì vậy.
Là người, hay là động vật?
Cũng không phải, bọn họ là ác ma mới đúng.
Ở họ tỏa ra hơi thở vô cùng kinh khủng, nó không phải là thứ mà người bình thường có thể chịu đựng được.
Nếu không phải có Diệp Huyền Tần ở bên cạnh thì cô đã sớm gục ngã từ lâu rồi.
Cô lùi ra sau vài bước theo bản năng.
Khi Diệp Huyền Tần vừa dứt lời, hai tên ác ma lại phi tới, giương nanh múa vuốt định cào vào mặt Diệp Huyền Tần.
Diệp Huyền Tần thấy nguy mà không sợ đưa tay kéo cửa sắt nhà giam của Diệp Vân Phi xuống dưới, đứng chắn trước mặt của ông ấy.
Tiếng va chạm của kim loại nặng nề vang lên, cửa sắt lớn bị Huyền Minh nhị lão cào lên tạo ra vô số vết nứt.
Vì Huyền Minh nhị lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088849/chuong-1050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.