Diệp Huyền Tần đi tới
Những người của gia tộc Thượng Quan bắt đầu tấn công anh "Sớm nghe nói anh ngông cuồng nhưng không nghĩ tới anh lại ngông cuồng như vậy.” “Tự ý xông vào gia tộc Thượng Quan, thậm chí còn tùy ý giết hại người làm của gia tộc Thượng Quan, đương nhiên phải tru di cửu tộc. “Quên đi, dù sao trong người anh vẫn chảy dòng máu của gia tộc Thượng Quan nên tru di cửu tộc thì miễn đi, anh ngoan ngoãn chịu trừng phạt đi. “Đây là lựa chọn duy nhất của anh, nếu không người của gia tộc Thượng Quan sẽ khiến cho anh sống không bằng chết.
Diệp Huyền Tần nhạo báng nói.
Đều là người của một gia tộc lớn vậy mà lại không coi ai ra gì như vậy sao?
Nụ cười của Diệp Huyền Tần làm cho Thượng Quan Hành Ngữ vô cùng khó chịu. Anh ta nổi giận nói: “Họ Diệp kia, vừa rồi là anh dùng kim bạc đả thương tôi?” Diệp Huyền Tần nói: “A, thật xin lỗi, tôi không có ý đâu.” “Vốn là tôi muốn đánh thẳng vào đỉnh đầu anh, trực tiếp lấy mạng anh, nhưng mà thời điểm dùng chân lại bị một tên lính gác đánh lén cho nên phương hướng mới sai đi một chút cho nên mới đâm trúng cổ tay anh.”
Thượng Quan Hành Ngữ biến sắc, trong lòng còn sợ hãi.
Anh ta không hề nghi ngờ tính chân thật trong lời nói của Diệp Huyền Tần. Nếu vừa rồi tên lính gác không kịp thời đánh lén Diệp Huyền Tần thì anh ta có thể đã chết rồi.
Đây là một tai họa ngầm rất lớn, phải diệt trù.
Anh ta mắng: "Diệp Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088843/chuong-1044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.