Thắng làm vua thua làm giặc, ai là vua còn ai phải quỳ?
Mọi người đã chính thức được thấy cái gì gọi là núi cao còn có núi cao hơn, vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
La Hằng nói: “Lão Phật gia, anh Thượng Quan, mời đi theo tôi ra hậu trường ký hợp đồng.”
Tốt!
Lão Phật gia cùng Thượng Quan Hành Ngữ đứng dậy, tiến về phía hậu trường.
Bất ngờ Diệp Huyền Tần cũng đứng dậy muốn đi về phía hậu trường.
Lão Phật gia cảnh giác nhìn Diệp Huyền Tần: “Họ Diệp kia, sao cậu lại đi vào hậu trường làm cái gì?" “Vẫn muốn giành móng lưng rồng sao?" “Thắng làm vua thua làm giặc, cậu đã thua tôi, hãy chấp nhận thua cuộc đi, đừng có mơ tưởng đến móng lưng rồng nữa
Ông ta biết thực lực của Diệp Huyền Tần rất mạnh, nếu như anh muốn đoạt móng lưng rồng thì e là ông ta cũng không có khả năng đánh thắng.
Diệp Huyền Tẫn mỉm cười: “Thật xin lỗi, tôi không có hứng thú với móng lưng rồng” “Tôi chỉ ra hậu trường lấy đồ của mình thôi!”
Lão Phật gia không hiểu nổi, nói: “Đồ của cậu? Đồ của cậu là cái gì?” Thượng Quan Hành Ngữ khinh thường nói: “Ông quan tâm cậu ta làm gì.” “Diệp Huyền Tần, thực ra tôi vẫn hy vọng cậu có thể lấy được móng lưng rồng” “Đây chính là đồ mà Thiên La Điện tự mình chủ trì đấu giá, nếu cậu đoạt vật phẩm đấu giá thì tức là cậu sẽ đối đầu với cả Thiên Vương Điện. "Cậu nói thử xem, nếu như vậy thật thì Thiên La Điện liệu có khả năng sẽ lột da rút gân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088825/chuong-1026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.