Bà cụ Diệp tức giận xanh mặt: “Mày dám mắng tao là đồ phù thủy già”
Từ Nam Huyên: “Đúng, đọc theo tôi nhé. Đồ, phù, thủy, già.”
Trình Hạ Vũ: “…”
Ha ha ha ha!
Từ Nam Huyên còn đanh đá chua ngoa hơn cả bà già này.
Nhưng thật là nhẹ nhõm mà!
Bà cụ Diệp tức đến mức nói không nên lời, Từ Nam Huyên nói: “Em rể, mang chứng cứ ra cho bà ta xem xem, chứng minh chúng ta trong sạch.”
Diệp Huyền Tần ném điện thoại cho bà cụ Diệp.
Bà cụ Diệp xem đoạn clip, trong lòng run sợ.
Trong đoạn clip, Liễu Yên Thành quỳ gối trên nền đất, tay cầm súng nhắm thẳng vào đầu mình, khuôn mặt ngập tràn nỗi ân hận.
“Tôi cấu kết với sơn tặc, làm hại dân thường, nghiệp chướng nặng nề: “
Pång!
Tiếng súng vang lên, Liễu Yên Thành ngã xuống vũng máu tươi.
Đôi mắt trợn trừng, chết không nhắm mắt Chiếc điện thoại rơi xuống đất.
Bà cụ Diệp vô cùng khó tin. Liễu Yên Thành làm gì mà đến nỗi phải tự sát.
Cậu ta nhất định bị Diệp Huyền Trần ép chết đây mà.
Khả năng của Diệp Huyền Tần này còn lớn mạnh hơn rất nhiều so với tưởng tưởng của mình.
Bà ta hít sâu một hơi, điều chỉnh lại cảm xúc của mình, nghiến răng nói: “Được, Diệp Huyền Tần, là tao đã xem thường mày rồi.”
“Mày cứ chờ đi. Mày ép chết Liễu Yên Thành, nhà họ Liễu nhất định sẽ dốc toàn bộ sức lực của cả gia tộc để đối phó lại với mày.”
“Đừng quên rằng, nhà họ Liễu, còn có một sát nhân, một kẻ giết người giấu mặt.”
“Mày và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088779/chuong-980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.