Diệp Huyền Tần khẽ cười nhìn Liễu Yên Thành: “Tướng quân Liễu, có thể giải thích một chút cho tôi không, vì sao bọn họ bị bắt lại cầu xin cậu giúp đỡ trước tiên?”
“Cậu có quan hệ với bọn họ phải không?”
“Dựa theo quy định, người quen phạm pháp, cậu nên tránh đi. Hy vọng vụ án này cậu không nhúng tay vào, miễn cho liên lụy đến bản thân mình.”
Liễu Yên Thành nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Diệp Huyền Tần.
Con mẹ nó, tên này thật sự biết tính kế.
“Họ Diệp kia, tôi thừa nhận tôi đánh giá thấp anh.” “Nhưng mà, ở trong mắt tôi, dù anh có nhảy nhót như thế nào thì cũng chỉ như một tên hề đang nhảy nhót!”
“Khuyên anh trong vòng ba ngày hãy cút ra khỏi thủ đô, nếu không, đời này đừng nghĩ tới việc còn sống mà rời khỏi thủ đô.”
Trên gương mặt Diệp Huyền Tần đầy khinh thường: “Tôi cũng chính thức thông báo với cậu một câu”
“Tốt nhất là ngoan ngoãn dùng hai tay dâng nhà họ Liễu và nhà họ Diệp lên, nếu không, tôi sẽ khiến nhà họ Liễu cửa nát nhà tan”
Liễu Yên Nhi chửi ầm lên: “Cút, ai cho đứa con rơi nhà họ Diệp như mày nói ra những lời tự tin như vậy?”
“Mày chờ đó, bây giờ nhà họ Liễu bọn tao đã sánh vai với hoàng tộc rồi, muốn xử lý anh còn không phải là dễ như trở bàn tay sao!”
“Anh, chúng ta đi.”
Hai người vừa rời đi, Từ Lam Khiết cầm túi lớn túi nhỏ đi ra.
“Huyền Tần, chúng ta đi thôi. Hửm? Người đâu rồi? Sao lại đi hết rồi.”
Diệp Huyền Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088759/chuong-960.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.