“Câm miệng. Liễu Yên Nhi lạnh nhạt nói: “Hiện giờ danh tiếng của công ty truyền thông Huỳnh Thư đã hoàn toàn sụp đổ rồi, nghệ sĩ bị xói mòn, không đáng một xu.
“Tôi dùng bảy mươi tỷ thu mua là còn để anh vào trong mắt, anh đừng không biết điều.”
Diệp Huyền Tần nhún nhún vai: “Nếu tôi không muốn bán thì sao?”
Liễu Yên Nhi: “Không muốn bán? Có tin tôi có thể làm anh phá sản chỉ trong một giây không?”
Diệp Vô Đạp lắc đầu: “Không tin.” Kim Thiên Lân hùng hổ doạ người nói: “Họ Diệp kia, cậu đừng có vùng vẫy liều chết”
“Vừa rồi chính mắt tôi nhìn thấy, cậu đánh fan hâm mộ, còn trói fan hâm mộ phải không.”
“Nếu chuyện này bị lộ ra ngoài, đến lúc đó không chỉ riêng công ty phá sản, cậu cũng phải chịu sự trừng phạt của pháp luật.” Diệp Huyền Tần: “Bỏ đi, không dài dòng với các người nữa, có chiêu gì cứ việc dùng ra đi.”
“Nếu như tôi nhíu mày một chút, coi như tôi thua.”
Liễu Yên Nhi mắng: “Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.”
Cô ta lấy di động ra, gọi một cuộc điện thoại: “Vào đi.”
Vừa dứt lời, Liễu Yên Thành dẫn theo mười chiến sĩ đi đến.
Liễu Yên Thành chỉ một ngón tay vào Diệp Huyền Tần: “Người đâu, bắt anh ta lại cho tôi.”
“Đợi đã!” Diệp Huyền Tần quát: “Dựa vào đâu mà bắt tôi?”
Liễu Yên Thành: “Còn cần tôi nói rõ ra sao? Anh bị nghi ngờ có liên quan tới việc ẩu đả bắt cóc người dân, bắt anh là vẫn còn nhẹ.”
Diệp Huyền Tần: “Cho dù tôi có đánh người, cũng không đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088757/chuong-958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.