Bà cụ Diệp nhìn Diệp Huyền Tân vô hồn, không phản ứng với anh.
Nhưng mà Diệp Huyền Tề lại chủ động tiến lên trước mặt Diệp Huyền Tần, khinh thường nói: “Họ Diệp kia, mày tới đây làm gì?”
“Không phải là muốn đấu thầu chứ, ha ha”
Bà cụ Diệp tức giận nói: “Hừ, tao thấy mày ngay cả cửa hội trường còn không vào.
được, đấu thầu bằng cách nào chứ?”
Diệp Huyền Tê võ đầu: “Đúng vậy, mày là đứa con rơi của nhà họ Diệp, ngay cả cửa lớn của nhà họ Diệp cũng không bước vào được, huống chỉ là bước chân vào công ty dược Nhân Hòa.”
Diệp Huyền Tân liếc hai người một cái, lạnh lùng nói: “Khuyên các người tốt nhất đừng tham dự buổi đấu, cẩn thận cái bấy này là nhằm vào các người đấy.”
“Đừng để đến cuối cùng, một nhà họ Diệp to như vậy lại rơi vào tay kẻ khác.”
Tôi khinh!
Diệp Huyền Tê mảng: “Rõ ràng mày ăn nho không được lại chê nho chua. Người như mày, tao thấy nhiều rồi”
“Bà nội, đừng để ý đến nó, chúng †a vào thôi.”
Bà cụ Diệp lạnh lùng nói: “Hừ, mày lo lắng bọn tao đấu thầu thành công, trở thành đối tác của chỉ huy”
“Yên tâm đi, chờ bọn tao trở thành cổ đông của công ty dược Nhân Hòa, chuyện đầu tiên chính là đuổi mày ra khỏi thủ đô.
Diệp Huyền Tân nhún nhún vai: “Không nghe người có kinh nghiệm nói sẽ chỉ gặp thiệt thòi mà thôi.”
Nói xong, anh xoay người đi vào hội trường.
Bà cụ Diệp và Diệp Huyền Tề hơi sửng sốt, Không thể nào, sao nó lại vào hội trường thuận lợi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088736/chuong-937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.