Trên bức thư khẩn ghi chép rõ ràng thân phận chủ nhân của Tam Giác Vàng: Lão Phật gia ở thủ đô.
Lão Phật gia ở thủ đô là một người có tên tuổi vang dội.
Bốn gia tộc lớn bọn họ ở trước mặt người ta chính là con kiến.
Chung Thanh vô cùng cẩn thận lấy bức thư khẩn ra, cảm giác như nặng hơn nghìn cân.
Phần tài liệu này có thể mang theo tính mạng của bốn gia tộc lớn bọn họ!
Triệu Bất Độ thận trọng nói: “Ông nói xem, nếu chúng ta dùng bức thư khẩn này để buộc Lão Phật gia ra tay giúp đỡ, Lão Phật gia có thể tức giận hay không?”
Trương Đại Thiên thở dài: “Ai da, hiện tại điều tôi lo lắng nhất chính là Lão Phật gia vì bảo vệ bí mật này sẽ giết chúng ta diệt khẩu”
Bà Mộ cắn răng: “Bất kể như thế nào, chúng ta cũng phải thử”
“Nếu thử thì còn có một đường để sống, nếu không, chúng ta chỉ có thể ngoan ngoãn rửa sạch sẽ cổ chờ Diệp Huyền Tần tới chém”
Triệu Bất Độ nói: “Thế nhưng tôi thấy ngay cả tư cách gặp Lão Phật gia chúng ta cũng không có, làm sao đưa bức thư khẩn này đến cho ông ấy xem?”
Mấy người có chút tuyệt vọng, Đúng vậy, bọn họ thậm chí còn không liên hệ được với người ta, làm thế nào có thể xin người ta giúp đỡ.
Chung Thanh nói: “Mọi người còn nhớ rõ Trùng Gia từng chủ động giúp chúng ta đối phó Diệp Huyền Tân không?”
“Mạng lưới giao thiệp của Trùng Gia ở thủ đô cũng có năng lực nhất định, nói không chừng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088702/chuong-903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.