Diệp Huyền Tân liên tục cười lạnh: “Rắn Hổ Mang, tôi khuyên anh tốt nhất đừng làm chuyện vô dụng, ngoan ngoãn quỳ ở đây đi.”
“Nếu không trừng phạt tăng gấp đôi sẽ bắt anh quỳ hai ngày hai đêm đi Rắn Hổ Mang: “Chết tiệt, chết đến nơi rồi mà còn cứng miệng.”
“Mày yên tâm đi, đợi mày vào rồi, tao sẽ sắp xếp người chăm sóc mày.”
Triệu Nhất Vương nói: “Mang anh ta theo về làm ghi chép luôn”
Rất nhanh, đoàn người đã đến Cục Công an Thành phố.
Các vị gia chủ của bốn gia tộc lớn đã sớm đứng trước cửa chờ.
Nhìn thấy Diệp Huyền Tân ngoan ngoãn bị bắt, mấy người đấy vô cùng phấn khởi.
Đồng thời trong lòng cũng có chút ảo não.
Nếu sớm nghĩ ra chiêu này, trước đó bọn họ cũng không cần phải tổn thất một trăm bảy mươi năm nghìn tỷ.
Nhưng mà không sao cả, chờ sau khi Diệp Huyền Tân chết, bọn họ sẽ đòi một trăm bảy mươi năm nghìn tỷ đó về.
Chờ Diệp Huyền Tân bước vào, các vị gia chủ của bốn gia tộc lớn bắt đầu châm chọc, chế nhạo.
“Chậc chậc, Diệp Huyền Tân, mày có bản lĩnh thì tiếp tục nhảy nhót đi.”
“Ngoan ngoãn giơ tay chịu trói, đây cũng không phải là phong cách của mày nhỉ?”
“Diệp Tông Sư kết thúc cuộc đời trong nhà tù, nói ra chắc người ta cười rụng răng.”
“Con trai à, mối thù của con, rốt cuộc bố cũng thay con báo thù rồi.”
“Ngày hắn ta bị xử bắn bố sẽ mai táng một lần nữa cho con.”
Diệp Huyền Tân liếc mắt nhìn bốn người, nói: “Một trăm bảy mươi năm nghìn tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088691/chuong-892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.