Lúc này, Trương Đại Thiên vội vàng mang đến hộp đêm Đông Phương Tinh tìm viện binh. Chuyện đội rắn độc bị tiêu diệt, Trương Đại Thiên hoàn toàn không biết.
Ông ta mở cửa quán bar ra và chạy thẳng lên lầu ba.
Các thành viên của đội rắn độc đã bao trọn cả tầng ba rồi.
Phía hành lang đèn đóm mờ ảo, yên lặng tĩnh mịch, mọi thứ đều rất bình thường.
Trương Đại Thiên thở phào nhẹ nhõm.
Rầm rầm rầm!
Ông ta đập cửa một căn phòng.
Nhưng mà hoàn toàn không hề có phản ứng gì cả.
Ông ta đập thêm vài cái nữa nhưng trong phòng vẫn không có phản ứng gì cả.
Ông ta nhíu mày, trong lòng thầm mắng các thành viên của đội rắn độc ngủ say như chết vậy, chút tính cảnh giác cũng không có.
Ông ta trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Cót két
Ông ta dường như không cần dùng sức thì cánh cửa đã bị đẩy ra rồi.
Một mùi máu tanh nồng nặc xộc vào mũi. Trong căn phòng tối đen như mực, không thấy gì cả.
Mùi máu tanh, mùi máu tanh từ đâu ra chú?
Ông ta nhanh chóng mở đèn lên.
Cảnh tượng trong căn phòng khiến toàn thân ông ta cứng đờ hết.
Trên người các thành viên của đội rắn độc có bốn năm vết đâm, máu tươi nhuộm đỏ cả chiếc giường.
Một người phụ nữ xinh đẹp khỏa thân nằm bên cạnh anh ta, không biết là chết rồi hay chỉ ngất đi thôi?
Tiêu rồi, mình đã đến trễ một bước rồi.
Ông ta khó khăn di chuyển từng bước chân và đẩy cửa những phòng khác, cảnh tượng những căn phòng khác vẫn y như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088689/chuong-890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.