Huyền Thần “Lam Khiết, thực ra quê anh ở thủ đô.”
“Lý Nguyên Đạo từng là thầy giáo của anh.”
“Nhưng mà trước giờ ông ta luôn coi thường anh, còn bắt nạt anh không ít lần.” Diệp Huyền Tần giải thích.
Từ Lam Khiết tỏ vẻ ngạc nhiên. “Huyền Tần, không ngờ quê anh thật sự ở thủ đô.”
“Nhưng lúc em nhìn giấy chứng nhận của anh, trên đó có ghi hộ khẩu là thành phố Lâm Hải mà.”
Diệp Huyền Tần đáp: “Sau này anh mới chuyển đến đó.”
Từ Lam Khiết gật đầu: “Hóa ra là vậy.”
“Huyền Tân, bố mẹ của anh…vẫn đang ở thủ đô sao? Lúc rảnh chúng ta nên đến thăm họ một chút.”
Diệp Huyền Tần suy nghĩ một lúc, cuối cùng thở dài nói: “Bọn họ đều đã chết.”
Từ Lam Khiết tỏ vẻ buồn bã: “Em rất tiếc.”
“Vậy chúng ta hãy bớt chút thời gian đi đốt chút vàng mã cho hai người.”
Diệp Huyền Tần đáp: “Được.”
Khi Vương Minh nói với Triệu Bất Độ rằng Diệp Tông Sư đồng ý nhận tiền và ra mặt giúp ông ta, Triệu Bất Độ gần như phát điên.
Mười mạng người nhà họ Triệu cuối cùng cũng có thể nhắm mắt rồi!
Diệp Tông Sư ra tay, Diệp Huyền Tần chắc chắn sẽ phải chết!
Ông ta ngay lập tức báo tin tốt này cho Chung Thanh và bà Mộ.
Lúc này, Chung Thanh và bà Mộ đang được hoãn thi hành án một năm, mới từ trong tù ra ngoài.
Nhưng họ không vui vẻ chút nào.
Hai người đã tốn tổng cộng mười bảy nghìn năm trăm tỷ đồng.
Bà Mộ còn mất một cánh tay.
Bây giờ họ chỉ hận không thể nuốt sống Diệp Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088680/chuong-881.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.