Lý Nguyên Đạo nói một cách đầy kiêu ngạo: “Đương nhiên.”
Diệp Huyền Tân: “Đi theo tôi.”
Lý Nguyên Đạo cảnh giác hỏi: “Cậu muốn làm gì?”
Diệp Huyền Tân: “Không đi theo thì tôi chặt gãy chân ông”
Lý Nguyên Đạo: Để bảo vệ chân của mình, ông ta chỉ có thể theo sau Diệp Huyền Tân đến một góc không có người Diệp Huyền Tân ngoài cười nhưng trong không cười nhìn ông ta: “Quen với Diệp Tông Sư à?”
Lý Nguyên Đạo gật đầu: “Đương nhiên”
Diệp Huyền Tân: “Nhưng tôi nghe nói, Diệp Tông Sư làm việc rất khiêm tốn, nay đây mai đó, hành tung bất định. Cho đến nay chỉ có Vương Minh và Tử Hàm ở tình Hà Sơn là biết được thân phận của anh ta, ông làm thế nào mà có thể qua lại được với Diệp Tông Sư?”
Lý Nguyên Đạo chột dạ nói: “Tôi quen với Vương Minh và Tử Hàm, là bọn họ tiến cử tôi cho Diệp Tông Sư”
“À” Diệp Huyền Tần cười một cách nghiền ngẫm: “Nói vậy là ông rất quen với Vương Minh và Tử Hàm à?”
“Giờ ông liên lạc ngay với Vương Minh để chứng minh đi”
Lý Nguyên Đạo lại càng chột dạ.
Ông ta sống ở thủ đô, làm gì mà quen với Vương Minh ở xa lắc xa lơ được chứ.
Lúc nguy cấp không được hoảng loạn, ông ta ngụy biện nói: “Dựa vào đâu mà tôi phải nghe cậu?”
“Vương Minh và Tử Hàm rất bận, sao tôi có thể tùy tiện quấy rây họ được?”
Diệp Huyền Tân: “Không gọi cho họ thì tôi chặt gãy chân ông.”
Lý Nguyên Đạo: Ông ta nghĩ ngợi một lát, sau đó nói: “Tôi vừa đổi điện thoạt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088678/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.