Chung Thanh nhìn thấy người đến, nghiến răng giống như muốn cắn chết người kia: “Diệp Huyền Tân, anh còn dám đến đây.”
Đám đông náo động.
Diệp Huyền Tân chính là thủ phạm giết chết Chung Chí Minh.
Anh ta không chạy trốn, mà lại còn dám dự đám tang.
Anh ta định tìm cái chết à?
Diệp Huyền Tân không để ý đến Chung Thanh, anh chỉ đi đến trước quan tài, anh võ vào ván quan tài nói: “Chung Chí Minh, tỉnh lại đi”
“Em của tôi còn chưa ngủ yên, mà anh đã đến phá đám không định cho em ấy nghỉ ngơi sao?”
Chết tiệt!
Chung Thanh tức giận: “Tên họ Diệp kia, anh đừng có kiêu ngạo như vậy!”
“Hôm nay anh đến đây thật đúng lúc, tôi sẽ cho anh đi xuống dưới đó chịu tội với em trai tôi!”
Vừa nói, cô ta vừa nháy mắt với một tên cấp dưới của mình.
Người cấp dưới của cô ta lập tức rút súng ra nhằm ngay vào đầu của Diệp Huyền Tân.
“Cô Chung, trước tên làm anh ta tàn phế rồi từ từ hành hạ, hay là trực tiếp giết chết anh ta”
Chung Thanh nói: “Trực tiếp giết chết anh ta đi, đừng để em trai tôi ở dưới đó đợi lâu quá.”
Được.
Tên cấp dưới của cô ta lập tức bóp cò.
“Từ từ” Tham Lang hét lớn một tiếng, sau đó bước nhanh đến phía trước: “Haha, chỉ có một cây súng lục mà cũng muốn giết anh ấy sao?”
“Mấy người có tin hôm nay ông đây sẽ làm cho các người biến thành tro không?”
Mọi người cười nhạo.
Chắc đầu người này có vấn đề rồi! Cậu ta có thể chống lại được súng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088654/chuong-855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.