Tham Lang nói với vẻ mặt khinh thường: “Tôi không ngại ra tay dạy dỗ các người đâu”
“Tất nhiên, nếu bởi vì vậy mà làm chậm trễ thời gian khiến tên Trương Kình chết, các người phải chịu trách nhiệm đấy nhé.”
Trái tim Trương Đại Thiên lộp bộp nhảy lên một chút.
So với tính mạng của con trai thì danh dự có là gì chứ! Ông ta giận dữ: “Tất cả dừng tay lại cho tôi.
Đám bảo vệ cố nén tức giận, không dám ra tay.
Trương Đại Thiên quỳ rạp trên mặt đất, hai mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm Diệp Huyền Tần: “Trả lại con trai cho tao.”
Diệp Huyền Tần nói: “Bảo bọn họ trả nợ trước, nếu không tôi sẽ không giao con trai ông ra đâu.”
Bây giờ Trương Đại Thiên còn muốn tranh cãi nữa.
Nhưng ông ta biết hiện tại có tranh cãi cũng vô dụng, chỉ kéo dài thêm thời gian thôi.
Lòng dạ của người này vô cùng độc ác, làm sao có thể nghe ông ta nói?
Hiện tại, thời gian chính là mạng sống của Trương Kình!
ng ta nhìn về phía đám người Khang Nhất Hùng: “Mười phút, hạn cho các người mười phút làm rõ sổ sách”
“Nếu bởi vì các người mà làm chậm trễ tính mạng của con trai tôi, tôi sẽ khiến các người sống không bãng chết”
Đám người Khang Nhất Hùng tuyệt vọng nhắm mắt lại!
Lúc đầu bọn họ còn trông cậy vào Trương Đại Thiên thay mặt nói chuyện.
Nhưng Trương Đại Thiên lại bị nắm thóp, biến thành công cụ để công kích bọn họ!
Họ lấy đâu ra số tiền trả nợ gấp mười lần đây.
Sợ rằng táng gia bại sản, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088646/chuong-847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.