Diệp Huyền Tân nghĩ ngợi một chút, gật đầu: “Vâng”
Bác gái nói: “Chàng trai, cậu nghe tôi khuyên một câu. Đừng chữa bệnh ở chỗ này.”
*Ở đây toàn là thầy dởm hết, biết võ vẽ dăm ba thứ vớ vẩn, thậm chí từng gây chết Diệp Huyền Tân đã hiểu ra rồi.
Đoán không sai thì bác gái này chính là kẻ gây sự trong truyền thuyết.
Trần Hồ Đồ bắt gặp tình cảnh này, tức giận bước ra: “Vương Phượng Hà, bà cút đi cho tôi!”
“Còn dám đặt điều hủy hoại danh dự của tôi thì dù tôi có chết cũng phải kéo bà theo.”
Vương Phượng Hà cười lạnh lùng: “Hừ, cấm người ta nói ra sự thật à”
“Con mẹ nhà bà” Trần Hồ Đồ cũng là người tính tình nóng nảy, ông chửi ầm lên: “Mồm bà toàn cứt”
“Bà thử nói cho ông đây, nhà họ Trương kia bố thí cho bà bao nhiêu tiền, có đáng để bà ngày ngày ngồi ám trước Bách Thảo Đường hay không?”
Diệp Huyền Tân tò mò nói: “Nhà họ Trương? Là một trong bốn gia tộc lớn nhất thủ đô?”
Trần Hồ Đồ gật đầu.
Diệp Huyền Tân bày ra khuôn mặt tươi cười lạnh lùng nhìn Vương Phượng H á gái, gọi hết người của bác ra đây để tôi mở rộng tầm mắt”
Vương Phượng Hà ra vẻ vô t gì vậy? Tôi nghe không hiểu”
Diệp Huyền Tân: “Tôi nói là, thằng nào con nào giống bà nhận tiền của nhà họ Trương xong rồi bị về người khác thì gọi hết ra đây cho tôi: ‘Vương Phượng Hà trợn mắt nhìn Diệp Huyền Tân: “Đồ thần kinh”
Nói rồi định xoay người bỏ đi.
Diệp Huyền Tân cho bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088642/chuong-843.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.