Sau khi Dương Mai quay xong, cô ta vội chạy đến bên cạnh Từ Lam Khiết đang ngẩn người ra: “Cô Từ Lam Khiết, đoạn video vừa quay xong cô có vừa ý không?”
Lúc này Từ lam Khiết mới bừng tỉnh, áy náy cười: “Xin lỗi cô Dương Mai, vừa rồi tôi không chú ý xem”
“Hả?” Dương Mai tò mò hỏi: “Cô đang nhìn gì vậy?”
Cô cũng nhìn theo hướng ánh mắt của Từ Lam Khiết.
Sau đó, hai mắt mơ màng, cô ta vô thức ngồi xuống bên cạnh Từ Lam Khiết, cô cũng nhìn theo hai bóng hình phía trước ngôi mộ đơn độc mà ngẩn người.
Một nấm mồ đơn độc, hai người đàn ông, gió thu hiu hiu thổi, một sự bi đát thê lương không diễn tả hết bằng lời!
Cảnh tượng này có cảm giác như một câu chuyện vậy, một quan niệm nghệ thuật rất sâu sắc.
Dương Mai bỗng nhiên kích động nói: “Chị Từ Lam Khiết, em đột nhiên nảy sinh ra một ý tưởng”
“Cảnh tượng này, quả đúng là quá phù hợp với chủ đề bộ phim tuyên truyền của chúng ta đi chứ!
“Nếu như có thể đem cảnh này vào.
trong phim của chúng ta, thì chắc chắn sẽ trở thành điểm nhấn của đoạn phim tuyên truyền, sẽ rất nổi đấy!”
Từ Lam Khiết ậm ừ không yên nói: “Chỉ e là bọn họ sẽ không đồng ý. Dù gì thì người chết cũng là lớn nhất, ai lại bằng lòng để người chết lọt vào khung hình cơ chứ?”
Dương Mai nói: “Không thử thì làm sao mà biết được?”
“Hơn nữa, ngôi mộ này vô cùng đơn giản, người nhà anh ta chắc chắn gia cảnh bần cùng khốn khó”
“Tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088609/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.