Diệp Huyền Tần Đến tận lúc này Hàn Thúy Lan mới ý thức được chính mình đã hiểu lầm Diệp Huyền Tần.
Không phải người ta thấy chết không cứu, thậm chí còn cử người tới bảo vệ cô tai Diệp Huyền Tân có chút lờ mờ: “Cái gì mà anh trai trong truyền thuyết? Cái gì mà tên ăn mày”
Chuột Con vội vàng giải thích: “À, chuyện này dài dòng lắm. Đúng rồi, một lát nữa sẽ có kẻ đáng đâm ngàn dao đến đây, anh tránh sang một bên đi, ngày hôm nay tôi phải đá chết gã ta”
Diệp Huyền Tân: “?”
“Kẻ đáng đâm ngàn dao? Kẻ đáng đâm ngàn dao nào chứ?”
Hàn Thúy Lan ngượng chín mặt, ngay lập tức chuyển chủ đề: “Cái gì chứ, trước tiên đừng nói những chuyện vô bổ đó nữa”
“Anh Diệp, anh mau vào xem tình hình của ông nội tôi đi”
Trong lúc vô thức, xưng hô của cô ta với Diệp Huyền Tân từ “tên họ Diệp” thành anh Diệp.
Diệp Huyền Tân không nghĩ nhiều, vội vàng đi kiểm tra tình hình của Hàn Minh Quân.
Sau khi kiểm tra xong, sắc mặt của Diệp Huyền Tân dần trở nên nghiêm nghị.
Anh nói một cách nặng nề: “Một phần cổ độc trong cơ thể của ông cô đã phát tác, bây giờ nó đang ăn mòn nội tạng, mạch máu và não của ông ấy”
“Theo như tình hình hiện tại, nếu như không động vào ông ấy, để não ông ấy ở trạng thái ngủ say, ông ấy có thể sẽ sống sót thêm vài ngày”
“Nếu như bây giờ chữa trị, ông ấy có thể tỉnh lại, nhưng chỉ có thể cầm cự trong vòng vài phút, thậm chí là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088581/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.