‘Gã ta vừa muốn trốn, Diệp Huyền Tân chợt búng ngón tay, một cây ngân châm đâm xuyên thẳng qua hộp sọ đối phương.
Đối phương không rên một tiếng, im lặng ngã xuống đất Diệp Huyền Tân tiếp tục lái xe về phía chợ bán gỗ.
Mã Như Long chuyển ghế dựa, ngồi xuống bên cạnh Dương Mai Phế phẩm Santana ngừng ở vị trí phía trước hai người khoảng bốn mét.
Cửa xe mở ra, Diệp Huyền Tần đi xuống.
Mã Như Long ngoài cười nhưng bên trong không cười nhìn Diệp Huyền Tần: “Nhóc con, tôi thật sự bội phục cậu, vì tán gái mà ngay cả mạng cũng ném”
Diệp Huyền Tân không để ý tới Mã Như Long, ánh mắt trách cứ nhìn Dương Mai: “Cô bé à, cô khiến tôi rất tức giận”
Miệng Dương Mai bị ngăn cản, không nói được lời nào, chỉ có thể phát ra tiếng hức hức.
Mã Như Long lấy xuống chiếc khăn bịt miệng cô ta xuống, cười lạnh nói: “Trước khi chết để mày và bạn gái mày nói lời tạm biệt vậy”
Dương Mai hét lớn: “Ông chủ Diệp, anh đi mau, nơi này có tay bắn tỉa.”
Mã Như Long cười nói: “Họ Diệp, nghe nói bản lĩnh mày phi phàm, không biết có thể né được tay bắn tỉa của tao không?”
Diệp Huyền Tân vẫn không để ý Mã Như Long, nói với Dương Mai: “Cô bé, cô hy sinh mình để bảo vệ tôi, có phải xem thường tôi rồi không?”
“Tranh thủ thời gian xin lỗi tôi đi đã”
Dương Mai khóc không ra nước mắt, con mẹ nói lúc nào rồi hả, còn có tâm trạng nói những thứ vô dụng này.
Cô ta tiếp tục hét: “Ông chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088549/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.