Chuyện này nước quá sâu rồi, Lưu Khánh Anh chùn bước, không dám tiếp tục đôi co.
Ông ta hít sâu một hơi, thấp giọng nói: “Đi”
Diệp Huyền Tân cười lạnh: “Người ăn tiền đóng thuế, uống từ tiến đóng thuế, lại không làm việc vì người đóng thuế cũng thôi đi, còn chạy đến công ty của người đóng thuế để phá đám!”
“Ông đây là bất trung bất hiếu bất nghĩa!”
“Cậu..” Khóe môi Lưu Khánh Anh giật giật, tên nhóc này đang được đằng chân lân đẳng đầu!
Nhưng cân nhắc đến thế lực sau lưng anh, Lưu Khánh Anh cũng không thể không thừa nhận được nữa: “Xin lỗi”
“Chúng tôi chắc chắn sẽ dạy dỗ lại người, sẽ không sai phạm như vậy nữa.”
Nói xong, ông ta quay người rời đi.
Đùa gì thế chứ?
Tròng mắt Triệu Bất Độ rớt xuống.
Bọn họ đến rồi chả làm gì hết, xin lỗi người ta một cái liền đi rồi?
Vậy thì ông đây đứng đây chịu đánh à?
Không được, tuyết đối không thể như vậy được.
Anh ta vội vàng đuổi theo: “Bác Khánh Anh, sao bác lại cứ đi thế được…”
Bốp!
Lưu Khánh Anh không chút do dự mà tát Triệu Bất Độ một cái: “Con mẹ mày chứ, mày muốn hại chết ông đây hả?”
“Quay về nói với cha nuôi của mày, ông ta muốn chết ông đây không cản đâu, nhưng đừng có mà liên lụy đến ông đây!”
Từ Lam Khiết sâu xa mà nhìn Diệp.
Huyền Tân nói: “Huyền Tân, bây giờ giải thích rõ cho em đi, số tiền này là chuyện gì vậy”
Diệp Huyền Tân trầm tư, việc này phải giải thích thế nào đây?
Từ Lam Khiết vội thúc dục nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088533/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.