Hà Sơn bùng nổ Diệp Huyền Tân: “Không sao, không cần phải cảm ơn”
Tên đầu nấm chỉ vào Diệp Huyền Tân, tức giận hét lên: “Chú à, chính là tên khốn nạn đó đã đánh cháu, anh ta chính là người đòi tước đi danh hiệu đại sư của chú.”
Trần Phi Hảo nhìn Diệp Huyền Tân, ánh mắt đầy thất vọng: “Dáng người gầy còm, bước chân nhẹ nhàng, hơi thở yếu ớt, chỉ là một tên võ giả bình thường mà thôi”
“Đối phó với loại này là sự sỉ nhục đối với chú: “Thôi thôi, cậu thanh niên, cậu tự móc mắt, cần đứt lưỡi mình rồi cút ra khỏi nơi này đi, tôi ra tay với cậu thấy nhục nhã lắm”
Diệp Huyền Tân mỉm cười: “Chỉ sợ ông không có cơ hội ra tay thôi!”
“Một thẳng oắt con không biết điều” Trần Phi Hảo lạnh lùng đáp: “Cậu đang thách thức sự kiên nhẫn của tôi đúng không?”
Tử Hàm đứng lên, nói: “Đợi ông bước qua xác của tôi đã rồi hãng tính đến chuyện đối phó với bạn nhỏ Diệp”
Trần Phi Hảo lắc đầu thất vọng: “Haiz, con người quý ở chỗ tự biết mình”
“Tử Hàm à, ngay cả điều này ông cũng không có, thế này thì con đường võ đạo làm sao lâu dài được.”
“Thôi được rồi, ông đã khăng khăng muốn chết như vậy, tôi sẽ tác thành cho ông”
“Lần trước tôi vẫn còn nể mặt mà ra tay nhân từ, lần này đừng trách tôi độc ái Nói xong, ông ta như một con hổ dữ xuống núi, xông đến tấn công Tử Hàm!
Tử Hàm cũng lao lên, hai bên lại một lần nữa giao chiến.
Trong lòng Trần Phi Hảo mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088486/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.