Tên đầu nấm tức giận.
Nơi này là địa bàn của anh ta, vậy mà anh dám ngạo mạn như vậy, thật đúng là nực cười.
Anh ta nghiến răng nói: “Dựa vào cái gì mà tôi phải nhường chỗ cho anh chứ”
Diệp Huyền Tân nhéo cánh tay gấy của hẳn ÁI Tên đầu nấm kêu lên đau đớn.
Diệp Huyền Tân: “Dựa vào cái này, có được không?”
Mẹ kiếp!
Tên đầu nấm sợ hãi.
Thăng cha này khỏe như trâu, nếu như anh thật sự dùng sức thì cánh tay của anh ta tiêu đời.
Anh ta chỉ có thể chịu đựng sự sỉ nhục mà đứng lên nhường chỗ cho anh Diệp Huyền Tân ngồi xuống thản nhiên như không: “Cảm ơn”
Bộp!
Hội trưởng Ngô Sĩ Hùng cực kì tức giận, đập bàn đứng dậy.
“Tên họ Diệp kia, cậu ức hiếp người quá đáng!”
“Chẳng những đánh người của tôi, vậy mà lại còn ức hiếp người của tôi nhường chỗ cho cậu “Cậu thực sự nghĩ rằng hiệp hội võ thuật chúng tôi dễ ức hiếp thế sao!”
Diệp Huyền Tân gật đầu: “Không sai, tôi nghĩ như vậy đấy”
Mọi người: “.”
Khốn kiếp, ngạo mạn, quá ngạo mạn!
Bây giờ trông anh chẳng khác gì cá năm trên thớt, mặc người chém giết, nhưng anh còn dám nói những lời lẽ kiêu căng, khiêu khích hiệp hội võ thuật, đây đúng là chán sống.
Vương Minh và Tử Hàm nhìn nhau, trên mặt đầy bất đắc dĩ.
Haïz, trước đó nhắc nhở anh cũng chỉ là như nước đổ lá khoai.
‘Vương Minh mặt dày mày dạn giúp Diệp Huyền Tân giải vây: “Ha ha, mọi người đừng coi là thật, bạn nhỏ Diệp đây thích nói đùa lắm, vừa nấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088483/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.