Đám người không nhịn được cười lên.
Tại sao mạch não của tên này lại không bình thường như vậy chứ.
Anh đúng là biết dát vàng lên mặt mình mà.
Từ Huy Hoàng lực bất tòng tâm, vô cùng bùi ngùi: “Haiz, tiền bối Lý Thánh Thủ là thần tượng, là thầy giáo khai sáng của bố!”
“Cũng bởi vì nghe nói đến sự tích của ông ấy, bố mới quyết định theo nghề y”
“Bố vẫn muốn có được một chữ ký của ông ấy, bây giờ xem ra là không có hy vọng rồi”
Diệp Huyền Tân lại mim cười: “Hóa ra ông ấy là thần tượng của bổ sao, đây là vinh hạnh của Lý Thánh Thủ”
“Muốn chữ ký, cái này còn không phải quá dễ sao. Con sẽ để ông ấy trở thành cố vấn danh dự nghiệp vụ y dược của tập đoàn Diệp Linh chúng ta, như vậy bổ và ông ấy sẽ là đồng nghiệp, muốn bao nhiêu chữ ký thì sẽ có bấy nhiêu.”
Đám người dở khóc dở cười. Tên này bị nghiện khoác lác roi.
Từ Lam Khiết tức giận véo Diệp Huyền Tần một cái: “Tức chết em rồi, không để ý tới anh nữa. Chúng ta trở về thôi.” Từ Lam Khiết dẫn người trở về tập đoàn Diệp Linh.
Diệp Huyền Tân do dự một lát ở cửa ra vào, cũng đi vào. Được rồi được rồi, bà xã không muốn chào đón Lý Thánh Thủ, thì không chào đón nữa.
Để tự ông ta đi vào là được.
Bên này, Thiếu Mã Gia “lao” đến trước mặt Lý Thánh Thủ, cúi đầu khom lưng, cực kì lấy lòng. “Ông Lý đến chơi, không tiếp đón từ xa, mong ông tha thứ.”
“Nhanh nào, xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088469/chuong-670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.