Một đám người đi theo Thiếu Mã Gia đến cổng của tập đoàn Diệp Linh.
Từ Lam Khiết đã nhìn thấy đoàn người Thiếu Mã Gia từ xa, thì biết đại sự không ổn.
Vì để tránh nhục nhã, xấu mặt trước mặt mọi người, Từ Lam Khiết chuẩn bị lùi ra sau tập đoàn Diệp Linh.
Diệp Huyền Tân lại cản Từ Lam Khiết lại: “Lam Khiết, bây giờ trốn tránh hiện thực, sẽ chỉ khiến mọi chuyện càng hỏng bét.”
“Chỉ có thẳng thắn đối mặt, đón lưỡi đao mà lên, mới có thể giải quyết được vấn đề”
Từ Lam Khiết thở dài trong lòng.
Nếu như thắng thắn đối mặt có thể giải quyết được vấn đề, đương nhiên cô sẽ không lựa chọn trốn tránh.
Nhưng vấn đề là, cho dù cô thẳng thắn đối mặt thì sao chứ? Có thể giải quyết được vấn đề không?
Không, ngoại trừ nhục nhã, cô không chiếm được bất cứ thứ gì.
Lúc này, đoàn người Thiểu Mã Gia đã tới gần.
Về việc sỉ nhục tập đoàn Diệp Linh như thể nào, Thiếu Mã
Gia đã sớm có chung ý tưởng với Từ Hiên Thång và Trần Hạ Lan rồi.
Vừa tới nơi, Từ Hiến Thắng đã hùng hổ dọa người nói: “Từ
Nam Huyên, cút ra đây cho ông.”
“Nhà họ Từ ở Tân Hải đã sớm bị trục xuất khỏi nhà họ Từ thành phố Giang, cháu còn đứng một đội với mấy người đó, hån là cũng muốn phản lại gia tộc!”
Từ Nam Huyên không đáp lại, chỉ kiên cường đứng bên cạnh Từ Lam Khiết,
Từ Đức Lương nổi giận nói: “Hừ, ngay cả ông nội nói cũng không nghe, đúng là khi sư diệt tổ.”
“Ông nội, chị ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088466/chuong-667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.