Cấp dưới của Hàn Thúy Lan lập tức xông lên, tước vũ khí của Đinh Khải Phong, dùng còng tay còng lại!
Mặt Đinh Khải Phong xám như tro tàn.
Xong rồi, có ai không biết Hàn Thúy Lan thủ đoạn hơn người, ghét ác như thù. Rơi vào tay cô ta, ông ta có mười cái đầu cũng không đủ để chém nữa Diệp Huyền Tân liếc Hàn Thúy Lan một cái: “Cô đi được rồi đấy, đừng làm ảnh hưởng đến việc tôi tính số với người nhà họ Trình”
Hàn Thúy Lan nhỏ tiếng nói: “Vậy tiền chữa bệnh…
Diệp Huyền Tân: “Thanh toán hết rồi”
Hàn Thúy Lan thở phào một hơi, dẫn quân rời đi.
Ánh mắt lạnh như băng của Diệp Huyền Tân nhìn về phía Trần Tiến Hà và Trình Nhất Thiên: “Một cơ hội cuối cùng. Ai đã đụng vào.
Cá Nhỏ, tự chặt một cánh tay!”
Trần Tiến Hà sắp phát điên rồi!
Chỗ dựa Đinh Khải Phong của anh ta đổ rồi. Giờ liên lạc với Thiếu Mã Gia, rõ ràng là không kịp.
Một cánh tay e là không giữ được nữa.
Mắt thấy Diệp Huyền Tần đã sắp tự mình ra tay, cuối cùng Trần Tiến Hà cần răng một cái, xông vào phòng khách, nhặt dao gọt trái cây lên, chặt xuống cổ tay mình.
Tay đưa lên dao hạ xuống, bàn tay đứt lìa!
ÁI Tiếng kêu thảm thiết của Trần Tiến Hà vang vọng không ngừng trên bầu trời đại viện nhà họ Trình.
Diệp Huyền Tần gật gật đầu hài lòng, ánh mắt lại đặt lên người Trình Nhất Thiên: “Giờ đến lượt ông rồi đó.”
Bộp!
Trình Nhất Thiên không chút do dự mà quỳ xuống trước mặt anh: “Tôi… Tôi không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088451/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.