Diệp Huyền Tân không lùi mà ngược lại còn tiếp tới: “Tôi cũng tặng anh một câu. Cút ngay lập tức. Nếu không… À, anh còn chưa chết được, giữ lại còn có chút tác dụng. Có điều tôi sẽ khiến anh sống không bằng chết”
“Mẹ nó thật đúng là không biết trời cao đất dày” Vua Bọ Cạp đốt cháy tấm ảnh đi, rút thắt lưng ra, dùng lực vung một cái. Trong nháy mắt, thắt lưng da trở thành nhuyễn kiếm!
(Loại kiếm nhỏ, mỏng, rất mềm dẻo, có thể uốn cong.) Anh ta tay cầm kiếm trực tiếp tấn công về phía Diệp Huyền Tân Diệp Huyền Tân không hoảng hốt không gấp rút, tay phải ung dung vung lên một cái.
Bốn cây châm bạc bay vút ra Tốc độ quá nhanh, Vua Bọ Cạp thậm chí còn chưa kịp hoàn hồn thì châm bạc đã đâm vào bốn ngón tay anh ta đang cầm kiếm một cách chuẩn xác không chút sai sót.
ÁI Vua Bọ Cạp đau đến nỗi kêu lên thảm thiết một tiếng, theo bản năng buông thanh kiếm ra.
Diệp Huyền Tân thừa cơ xông lên, một chân đá thẳng vào bụng đối phương.
Vua Bọ Cạp đáng thương còn chưa kịp ra lấy một chiêu thì đã trực tiếp bị đá bay, nặng nề ngã đập lên thùng xe chở hàng.
Thùng xe bãng tôn cứng rằn cứ như vậy mà bị đụng cho lốm xuống một mảng, gắt gao kẹp chặt Vua Bọ Cạp trong đó.
Trong khoảnh khắc này, Vua Bọ Cạp đột nhiên không cảm nhận được thân thể của mình nữa.
Chết tiệt, chắc chăn là xương sống bị đạp gấy rồi.
Anh ta nhìn Diệp Huyền Tân với vẻ mặt đầy sự kinh hãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088446/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.