Thiếu Mã Gia gật gật đầu: “Tôi hỏi các anh, Diệp Huyền Tân tấn công các anh đã dùng mấy phần sức lực?”
Triệu Bân nói: “Đương nhiên là mười phần sức lực rồi. Lẽ nào anh ta còn giữ lại bớt à?”
Thiếu Mã Gia lại gật đầu lần nữa rồi tiện tay ném cho hai người một tấm thẻ ngân hàng: “Trong tấm thẻ này có ba trăm năm mươi triệu, cầm tiền cút đi”
Triệu Bân và Triệu Việt vui mừng khôn xiết.
Vốn đã nói là đánh Diệp Huyền Tân một trận thật nặng thì mới cho ba trăm năm mươi triệu tiền thù lao. Nhưng không ngờ nhiệm vụ thất bại mà Thiếu Mã Gia cũng cho ba trăm năm mươi triệu.
Thiếu Mã Gia quả nhiên là tiền nhiều như: nước.
Hai người lập tức cầm tiền rồi cuốn xéo.
Bọn họ vừa rời đi, trong nhà vệ sinh đã có một người đàn ông tóc vàng đi ra.
Trên mặt anh ta có một hình xăm bọ cạp, khiến gương mặt vốn đã xấu xí càng lộ vẻ dữ tợn.
“Vậy thực lực của Diệp Huyền Tân kia thế nào?” Người đàn ông tóc vàng hỏi.
Thiếu Mã Gia cười lạnh vẻ khinh thường: “Đốc toàn lực đánh một cú cũng chỉ làm hai người bị thương ngoài da thôi, xương cốt đều chẳng bị tổn hại lấy nửa phần. Tôi dám bảo đảm, Diệp Huyền Tân không phải cao thủ áo đen đánh úp tôi đêm đó. Thực lực của anh ta cùng lãm cũng chỉ được xem là cao thủ bình thường thôi. Vua Bọ Cạp, ra tay đi”
Mục đích Thiếu Mã Gia phái Trần Hạ Lan đi gây chuyện chính là muốn thăm dò thực lực của Diệp Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088442/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.