“Đúng vậy, tôi cũng chưa từng nghe nói chủ tịch Hàn mắc bệnh gì hết”
“Tôi là viện trưởng bệnh viện nhân dân thành phố, vào một khoảng thời gian trước, chủ tịch Hàn còn tới nhà tôi để kiểm tra cơ thể, ông ấy quả thực không có bệnh gì hết”
“Ặc, lẽ nào lời Thiếu Mã Gia nói là thật, là tên này đã lừa bịp chủ tịch Hàn sao?”
“Đáng chết, nếu thật sự là như vậy, vậy đúng là phạm tội không thể tha thứ rồi”
Từ Nam Huyên liên tục cười lạnh: “Bây giờ các người đã nhìn rõ bộ mặt thật của người này rồi chứ? Anh ta chỉ đang dối trên gạt dưới, cáo mượn oai hùm mà thôi.”
Mọi người nhìn Diệp Huyền Tân với ánh mắt nghỉ ngờ.
Diệp Huyền Tân khinh thường đáp: “Các người chẳng qua cũng chỉ đang bắt nạt người ta mà thôi”
Thiếu Mã Gia. Vấn đề thật giả của chuyện này tạm thời không đề cập tới, cho dù anh thật sự biết chủ tịch Hàn thì đã làm sao?
Các vị, thật không dám giấu gì, chủ tịch Hàn cũng không phải là vị khách tôn quý nhất trong buổi tiệc ngày hôm nay, tôi còn mời một vị khách quý khác tới nữa, người này còn tôn quý hơn chủ tịch Hàn gấp mấy lần”
Cái gì!
Mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Còn tôn quý hơn cả người đường đường là chủ tịch thành phố nữa sao. Vậy phải là người lợi hại đến mức nào.
Ít nhất cũng phải là ông trùm ở tỉnh thành đi.
Mọi người nhìn Thiếu Mã Gia hơi có hứng thú: “Cậu Mã, cậu đừng thừa nước đục thả câu nữa, dám hỏi rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088420/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.