Diệp Huyền Tân cầm một lát chanh lên rồi lắc một cái: “Chậc chậc, quả chanh này thành tỉnh rồi, chua thật”
Từ Nam Huyên: “..
Anh đang mảng tôi là chanh tinh sao?
Con mẹ anh…
Bỏ đi bỏ đi, chẳng thèm phí lời với loại người này làm gì. Cô ngược lại an ủi Thiếu Mã Gia: “Thiếu Mã Gia, không cần để ý đến anh ta đâu. Người này chẳng có một chút bản lĩnh nào hết, toàn dựa vào việc ăn bám vợ mình thôi. So với anh thì anh ta vẫn còn kém xa lắm”
Dù Thiếu Mã Gia có tức giận đến đâu, cũng vẫn phải kiềm chế trước mặt người đẹp, phải văn minh một chút.
Anh ta gật đầu: “Ừm, yên tâm đi, chút khoan dung này thì anh vẫn có”
Lúc này, di động của anh ta đổ chuông, là Trùng Gia gọi tới Trùng Gia: “Thiếu Mã Gia, chiếc Maserati mà cậu kêu tôi kéo tới, tôi đã gửi đến trước cửa Michelin cho cậu rồi”
Thiếu Mã Gia “ừm” một tiếng, rồi cúp điện thoại. Anh ta nói với Từ Nam Huyên: “Nam Huyên, đã ăn no chưa? Xe của em được chuyển tới rồi, chúng ta ra ngoài xem thử đi”
Từ Nam Huyên cũng không muốn ở lại đây, nên gật đầu đồng ý.
Diệp Huyền Tân cũng nói với Từ Lam Khiết đi”
“Vợ ơi, chúng ta cũng ra ngoài xem thử Từ Lam Khiết khoác tay anh, vẻ mặt ngọt ngào: “Em nghe anh”
Ngoài cửa, Trùng Gia đang chỉ huy công nhân hạ chiếc Maserati từ trên xe kéo xuống.
Diệp Huyền Tân chỉ liếc mắt nhìn Trùng Gia một cái, không khỏi chau mày. Sao trên người người ông già này, lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088410/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.