Hắn ta hét lên: “Khốn kiếp, mày điên rồi. Ngay cả anh ba Tạ cũng dám xúc phạm.”
“Mày có dám đến bãi đậu xe với tao không?”
Diệp Huyền Tần: “Tại sao tao lại không dám chứ?”
Nếu anh đoán đúng, Bạo Long lúc này đang ở bãi đậu xe để “dọn chỗ đậu xe” theo chỉ dẫn của anh.
Hắn ta nhanh chóng đưa Diệp Huyền Tần đến bãi đậu xe.
Cảnh tượng trong bãi đậu xe khiến một số người không khỏi cảm thấy ngao ngán.
Hai chiếc xe ủi đang làm việc trên bãi đậu xe. Bọn họ đều không biết nó đang làm gì.
Xung quanh máy xúc, trong và ngoài ba tầng đều kín người, đều là người của dân xã hội ở Lâm Hải.
Anh ba Tạ nổi bật trong đám đông.
Hắn ta không để ý đến những mối nghi, lao vào đám đông để tìm anh ba Tạ: “Anh ba Tạ, anh mau đòi lại công bằng cho chúng em đi.”
Anh ba Tạ: “Ừm, đi thôi, tranh thủ lúc anh Long không để ý, đến góc giải quyết tên đó đã.”
Hắn ta kiêu ngạo chỉ vào Diệp Huyền Tần: “Đi cùng em đến đó.”
Anh ba Tạ nhìn chằm chằm Diệp Huyền Tần, nhíu mày: “Hả? Người này… tại sao nhìn rất quen nhỉ.”
Diệp Huyền Tần đột nhiên cười với Giám đốc Tào: “Giám đốc Tào, anh không đi xem náo nhiệt sao? Có điều bất ngờ đó.”
Giám đốc Tào sửng sốt một chút: “Bất ngờ? Bất ngờ gì vậy? Bớt tự tạo chuyện đi.”
Mặc dù ông ta nói như vậy, nhưng ông ta liền đứng trên một chiếc xe hơi và nhìn vào đám đông.
Đứng nhìn thế này, giám đốc Tào đột nhiên tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088314/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.