Tất nhiên, Đỗ Tuyết không biết chủ tịch mới của King Mutual Entertainment là ai, tất cả những gì cô ta nói đều do cô ta tự tưởng tượng ra, là cô ta cố tình ngược đãi chủ tịch mới.
Ai nói công ty của ông ta nợ tiền của cô?
Diệp Huyền Tần: “…”
Không, anh phải làm theo để chứng minh mình vô tội.
Diệp Huyền Tần lộ vẻ không vui: “Đi thôi, dẫn đường.”
Đỗ Tuyết có chút kinh ngạc: “Anh vẫn đi sao? Nghe nói bên kia mắc bệnh giang mai, sợ lây nhiễm cho anh thì sao?”
Diệp Huyền Tần: “…”
Càng nói, càng thấy quá đáng.
Diệp Huyền Tần khăng khăng muốn đi, Đỗ Tuyết không có lựa chọn nào khác ngoài đưa Diệp Huyền Tần đến đó.
Đương nhiên, trước khi rời đi, Diệp Huyền Tần cũng không quên giúp Đỗ Tuyết nộp phạt.
Hai người lái hai chiếc xe, một chiếc phía trước và một chiếc phía sau, Diệp Huyền Tần theo sau.
Anh nhận thấy kỹ năng lái xe của Đỗ Tuyết thực sự rất tệ, giữa đường lạng lách, đánh võng.
Diệp Huyền Tần nhắc nhở: “Cô Đỗ, tốt hơn là lái xe ổn định hơn, đừng lấn vạch.”
Đỗ Tuyết: “Lấn vạch thì làm sao? Tôi lấn hỏng được chắc?”
Tôi… lấn… hỏng…được…chắc…
Không đủ khả năng để khiêu khích.
Trên đường đi, Diệp Huyền Tần đột nhiên nhận được một cuộc gọi lạ.
Anh kết nối, giọng một người đàn ông tôn trọng vang lên ở đó.
“Anh là anh Diệp?”
Diệp Huyền Tần: “Ừm, là tôi.”
Bên kia vội vàng nói: “Xin chào anh Diệp, tôi là giám đốc Tào của King Mutual Entertainment.”
“Xin lỗi, không biết hôm nay anh có đến tiếp quản công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088305/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.