Diệp Huyền Tần gật đầu: “Được rồi, tôi sẽ không quấy rầy công việc của mọi người nữa, mọi người cứ tiếp tục đi.”
Đội trưởng: “Anh Diệp, anh cứ đi từ từ. Nhận tiện, gần đây chúng tôi đang đánh giá ba người lái xe hàng đầu. Đến khi đó, tôi sẽ ưu tiên thông báo trước cho anh, sẽ có một phần thưởng nho nhỏ đấy.”
Diệp Huyền Tần: “Cảm ơn.”
Phía đối diện, Từ Nam Huyên chỉ biết đứng im chết lặng.
Anh thật sự quen biết được với những cảnh sát giao thông này, dường như trò chuyện với đối phương rất vui vẻ, không một chút sợ hãi.
Ngay cả người đang trò chuyện với anh cũng có chút khiêm tốn, ít nhất cũng phải tỏ ra ba phần kính nể.
Anh được đối xử tốt hơn thì sao, hoặc bị ngược đãi chút thì sao?
Sao anh ta lại có thể có được nhiều mối quan hệ với các quan chức như thế?
Tất nhiên là, đây không phải là vấn đề.
Vấn đề chính là Diệp Huyền Tần có thể dễ dàng tự cứu lấy bản thân mình…
Nhìn thấy Diệp Huyền Tần đang chuẩn bị lái xe đi, Từ Nam Huyên vội vàng kêu lên: “Diệp Huyền Tần, dừng lại.”
“Nếu anh biết bọn họ, anh có thể cầu xin họ giúp tôi được không?”
Diệp Huyền Tần: “Nhưng vừa rồi cô vừa nói rằng là cô thà tin lợn còn hơn tin tôi cơ mà.”
Từ Nam Huyên: “ Này, tôi vừa rồi chỉ là ăn nói tùy tiện thôi.”
“Tôi là chị gái của Lam Khiết. Chính vì thế anh cũng nên gọi tôi một tiếng chị gái, vì chúng ta là người một nhà cơ mà.”
“Người một nhà?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088267/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.