“Ngọt ngào, nụ cười của em thật ngọt ngào, tựa như bông hoa nở trong gió xuân…”
Cùng lúc đó, bài hát “Ngọt ngào” cũng đang được phát trên xe của Diệp Huyền Tần.
Anh vừa đưa Uyển Nhi đến trường, lúc này đang trên đường đến tập đoàn Diệp Linh.
Rõ ràng gu của Diệp Huyền Tần không phải là bài hát này, anh đưa tay định nhấn vào bài hát tiếp theo.
“Rượu ngon và cà phê, tôi chỉ muốn gọi một ly…”
Diệp Huyền Tần cau mày, lại nhấn chuyển sang bài hát tiếp theo.
“Mỗi lần đi ngang qua quán cà phê này, không nhịn được thả chậm bước chân…”
Anh bực dọc tắt máy phát nhạc: “Sao lại toàn là bài cũ, xem ra hôm nào đó phải đi đổi chiếc xe khác rồi.”
Chiếc xe này trước đây luôn do Từ Huy Hoàng lái, những bài hát trên xe đương nhiên là những nhạc xưa mà Từ Huy Hoàng thích.
Khi đang tập trung lái xe, anh vô tư không hề biết rằng một chiếc Maserati đang theo sau mình.
Chủ sở hữu của Maserati đương nhiên là Từ Nam Huyên.
Từ Nam Huyên nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Huyền Tần qua lớp kính mờ mờ, vẻ mặt mờ mịt.
Càng nhìn, cô càng cảm thấy chiếc xe này và bóng lưng kia trông giống như anh hùng vĩ đại của cô.
Một ý tưởng đáng sợ và táo bạo nảy lên trong đầu cô.
Người đàn ông bám váy phụ nữ này, không phải là anh hùng của cô đấy chứ.
Suy nghĩ này khiến mặt cô tái mét, trong lòng có chút tuyệt vọng.
Cô hít một hơi thật sâu và lẩm bẩm: “Kỹ năng lái xe của anh hùng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088265/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.