Phạm Thúy Lan không có phản ứng nào đối với sự xuất hiện của Trần Hạ Lan, chỉ vừa xem tivi vừa hút thuốc, coi cô ta như người vô hình.
Mang đến cho người khác cảm giác không thể đoán trước được điều gì.
Ngay khi Trần Hạ Lan định mở lời thì Trần Uyên chen vào: “Trần Hạ Lan, mẹ cảnh cáo con, tốt nhất là con nên nghe theo những gì mẹ nói, nếu không đừng trách mẹ không nhận con là con gái của mẹ.”
Vừa nói xong những lời này thì bà ta cũng phát hiện sự tồn tại của Phạm Thúy Lan.
Bà ta lập tức hết lên: “Có trộm, có kẻ trộm đột nhập vào nhà.”
“Hạ Lan, mau tóm lấy cô ta, mẹ canh ở cửa rồi.”
“Kẻ trộm kia, nếu như hôm nay cô không đưa cho chúng tôi ba trăm năm chục triệu thì chúng tôi sẽ giao cô cho cảnh sát.”
Trần Hạ Lan bất lực không nói nên lời.
Phản ứng đầu tiên của mẹ cô ta khi thấy thủ phạm là tống tiền…
Nghĩ thôi cũng thấy mệt rồi.
Cô ta vội vàng nhắc nhở Trần Uyên: “Mẹ, cô ấy không phải trộm, mà là Phạm Thúy Lan.”
Trần Uyên sững sờ, cẩn thận nhìn Phạm Thúy Lan rồi kinh ngạc nói: “Hả? Thật sự là cái người nửa âm nửa dương đó sao, cô vào nhà chúng tôi làm gì hả?”
Cái gì!
Phạm Thúy Lan đột nhiên nổi giận.
Người phụ nữ nông dân này thực sự đã chế nhạo giới tính của và nói rằng cô ta là người nửa âm nửa dương!
Chết tiệt, không thể chịu đựng được mà!
Cô ta tức giận ném tàn thuốc trong tay về phía Trần Uyên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088261/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.