Nói xong, anh ta cũng mở ra hai cái rương có mật khẩu.
Tất cả đều là tiền mặt, đô la!
Sau đó, sáu cái còn lại cũng lần lượt được mang lên, chính tay chủ nhân của chiếc rương mở khoá.
Trong lúc nhất thời, Từ Lam Khiết bị choáng ngợp bởi số tiền này.
Hai mươi tám tỷ!
Là hai mươi tám tỷ!
Và tất cả đều là tiền mặt!
Mà màn này, quả thực là không cần quá phô trương như vậy.
Trước cảnh tượng lớn như này, tháng sáu mát mẻ cũng bị lấn át.
Mọi người đều cảm thấy như điên cuồng.
Cảm giác như thế nào khi được bao quanh bởi hai mươi tám tỷ tiền mặt?
Không ai có nhiều quyền phát ngôn hơn Từ Lam Khiết vào ngay lúc này.
Mà Trình Hạ Vũ cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Nhiều tiền như vậy mà lại lộ liễu đặt trước mặt mọi người, ngộ nhỡ bị cướp mất thì phải làm sao?
Thực ra, là cô lo lắng quá nhiều.
Đây là quà tặng từ tám người có máu mặt, hơn nữa Vương Minh còn đang dự ở đây, chỉ không muốn sống nữa mới có ý định cướp.
Cảm xúc của Từ Lam Khiết lúc này vô cùng phức tạp.
Khi còn nhỏ, ước mơ của cô là được đếm tiền, nhưng giờ đây, ước mơ của cô đã trở thành hiện thực.
Số tiền mặt này buộc phải đếm qua một lượt
Trình Hạ Vũ nhẹ nhàng dùng ngón tay chọt Từ Lam Khiết: “Chị… chúng ta… có nên nhận không?”
Trình Hạ Vũ đã sẵn sàng, chỉ cần Từ Lam Khiết ra lệnh, cô ấy lập tức xông lên để thu tiền.
Từ Lam Khiết định thần lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088254/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.