Hồ Thanh Sơn nói với Lưu Béo: “Nói tất cả những điều cậu biết ra cho mọi người nghe đi.”
Lưu Béo vội vàng nói to: “Oan quá, tôi thật sự oan quá. Chính là Diệp Huyền Tần và Từ Huy Hoàng bắt ép tôi phải làm như thế.”
Hồ Thanh Sơn nói: “Bọn họ ép cậu phải làm cái gì?”
Lưu Béo: “Diệp Huyền Tần và Vương Minh có thù oán với nhau, muốn giết Vương Minh nhưng lại không đủ sức làm chuyện đó. Đúng lúc nghe ngóng được tin Vương Minh bị ung thư tuyến tụy, tìm kiếm bác sĩ và các đơn thước khắp nơi nhưng vẫn không có kết quả gì.”
“Diệp Huyền Tần thấy mình có cơ hội nên muốn tạo thành một sự cố y tế, hại chết Vương Minh.”
“Vì thế Diệp Huyền Tần sai khiến tôi giả mạo bệnh nhân bị ung thư tuyến tuỵ để tuyên bố với mọi người là Từ Huy Hoàng có thể trị được bệnh ung thư tuyến tụy của tôi. Sau khi Vương Minh nghe được tin đó thì nhanh chóng đi tới phòng khám của Từ Huy Hoàng để khám bệnh. Từ Huy Hoàng tranh thủ tạo thành một sự cố trong quá trình chữa trị để hại chết Vương Minh.”
“Cậu… Cậu…” Từ Huy Hoàng tức giận đến nỗi cả người run run: “Cậu thật là khốn kiếp! Tôi chưa bao giờ nói rằng cậu mắc phải bệnh ung thư tuyến tụy và cũng chưa bao giờ chữa cho, kết quả chẩn đoán của tôi dành cho cậu là dương hư.”
Lưu Béo: “Được rồi, đừng giả bộ nữa. Nếu như ông chẩn đoán cho tôi bệnh dương hư thì tại sao trong hồ sơ bệnh án lại ghi là ung thư tuyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-phong-van/1088245/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.